Friday, February 14, 2014

Chuyện Xưa Tích Cũ - HOÀNG ĐẾ BÁN HÀNH

HOÀNG ĐẾ BÁN HÀNH

Tác giả: Sơn Nam & Tô Nguyệt Đình

Ngày xưa nơi miền thôn dã kia có anh nông dân nghèo, anh nghèo đến đỗi cha già bị bệnh không có tiền chạy thuốc. Hôm người cha chết trời nổi mưa to gió lớn, anh nông dân vừa vác xác cha ra đồng để chôn, rủi vấp té làm xác cha rơi xuống nước cuốn mất tăm. Anh ta tìm mãi không gặp, đành phải buồn bã trở về nhà.

Đêm đó, anh nằm ngủ, bỗng có một con rồng xanh hiện đến van xin anh hãy đưa xác cha anh đi chôn nơi khác, vì hiện cái xác đó vướng vào hàm rồng làm đau đớn vô cùng.

Anh nông dân liền hỏi rồng xanh rằng hiện xác của cha anh ở đâu. Rồng xanh bảo cho anh biết cái xác đó đang vướng vào khe đá ở ngoài cửa sông, hãy vớt lên vì nơi đó là hàm rồng.

Nói rồi, rồng xanh biến mất.

Ngày sau anh nông dân nhớ lời dặn, đến khe đá ở cửa sông tìm xác cha vớt lên đêm đi chôn ở gò cao. Đêm đến, rồng xanh lại hiện đến vui vẻ cám ơn anh nông dân, rồi tặng anh một lọ thuốc trường sinh, dặn anh hãy cất kỹ và muốn sống lâu thì đem ra dùng.

Anh nông dân liền đem lọ thuốc giấu kín trong buồng không cho ai biết. Ít lâu sau anh lấy vợ. Một hôm có chuyện ra đồng anh về chậm. Chị vợ ở nhà lục lạo trong buồng chợt bắt gặp lọ thuốc trường sinh. Mở ra xem thì hương bay ngào ngạc, dính vào tay chỗ nào thì chỗ đó trở nên đẹp đẻ khác thường.

Chị vợ liền đem cả lọ thuốc ra sau hè đổ vào nước tắm rửa. Người vụt trở nên đẹp như tiên. Anh nông dân về trong thấy hết sức ngạc nhiên gạn hỏi, chị vợ bèn thuật lại đầu đuôi câu chuyện, anh chồng lấy lọ thuốc trường sinh ra xem quả thấy không còn một giọt.

Việc đã lỡ rồi, lại thấy vợ xinh đẹp như tiên nga, anh chồng đã không giận vợ, còn yêu thương vợ hơn trước.

Lúc bấy giờ, dân làng thấy vợ anh nông dân bỗng trở nên xinh đẹp như tiên thì trầm trồ bàn tán, chẳng bao lâu chuyện này loan truyền đi khắp nơi.

Lúc bấy giờ có ông vua háo sắc, nghe đồn về sắc đẹp của vợ anh nông dân, liền cho đòi vào cung bắt làm cung nữ. Vợ chồng đang tình mặn nghĩa nồng, bỗng bị rẽ thúy chia uyên, họ đành phải nuốt nước mắt chịu cảnh nhớ thương. Nhứt là anh nông dân chẳng biết làm sao để giành lại vợ.

Một hôm anh ra sau hè, chỗ vợ anh đã tắm rửa bằng lọ thuốc trường sanh hôm nọ, thấy khóm hành trồng cạnh đó bỗng to lớn khác thường. Anh bèn nhổ hết khóm hành gánh lên kinh đô vừa bán vừa rao:

Lá bằng đòn gánh,
Củ bằng bình vôi.
Ai mua hành tôi,
Thì thương tôi với …

Hôm đó người vợ ở trong cung, nghe người bán hành rao lên những lời kỳ lạ, liền nhận ra tiếng của chồng mình chị liền mừng rỡ cất tiếng cười.

Vị hoàng đế háo sắc từ hôm bắt được người đẹp vào cung, đã tìm đủ mọi cách để làm cho nàng cười, nhưng lúc nào nàng cũng buồn xo, ngày đêm khóc lóc. Bây giờ thấy nàng vừa nghe người rao hành thì bật cười, liền cho quân hầu gọi anh bán hành vào cung, rồi bí mật trao đổi quần áo, gánh gánh hành vừa đi vừa cất tiếng rao để người đẹp cười với mình.

Anh nông dân đã thay đổi quần áo đóng vai vua bèn ra lệnh bắt ngay người bán hành (do ông vua háo sắc giả dạng) đem ra chém đầu.

Ông vua thất kinh hồn nói thế nào cũng chẳng ai tin nên bị chém đầu. Còn anh nông dân được lên làm vua hưởng cảnh giàu sang với người vợ đẹp.

No comments:

Post a Comment