Thursday, June 14, 2018

Chuyện ngắn - Bố Thí

Bố Thí

Cuối tuần qua, gia đình tôi làm một chuyến đi chơi tới Las Vegas.  Khí hậu ở đây thật nóng, lắm lúc đi ngoài đường mà tôi có cảm tưởng như đang đi trong lò nướng bánh vậy, nên khi bước ra khỏi casino thì ai cũng muốn bước thật nhanh hòng tránh được cái khắc nghiệt của thời tiết.  Đang rảo bước nhanh từ casino Excalibur sang New York New York, một người phụ nữ da màu dừng tôi lại và nói:

- Tôi vừa bị hoả hoạn trong một tai nạn xe hơi, bạn có thể làm ơn giúp cho tôi một ít tiền.

Đúng thật, chị ta chỉ còn một con mắt và một cánh tay trái. Cánh tay mặt bị cụt và co quắp gần tới cùi chỏ, con nửa mặt bên phải bị méo mó dị dạng vì những vết phỏng. Chị ấy cho tôi xem hình trước lúc bị tai nạn và giải thích:

- Số tiền bạn cho, sẽ được dùng trong việc viết sách…

Vì trời quá nóng, tôi không đủ kiên nhẫn để nghe hết câu chuyện của chị ta, nên ngắt lời

- Xin lỗi, xin lỗi… tôi không mang theo tiền bên mình

Với giọng nói ân cần chị ta tiếp.

- Cám ơn bạn đã bỏ thời gian đứng lại nghe tôi nói.

Tôi bước vội để theo kịp với gia đình, thông thường khi bạn từ chối không cho những người hành khất như vậy, họ sẽ trở mặt nhìn bạn thiếu thiện cảm, hoặc sẽ nói những câu khiếm nhã, không như người phụ nữ mà tôi đã gặp.  Nghĩ tới câu nói lịch sự và cử chỉ ôn hoà của chị ta, tôi rất hối hận nên đã đến hỏi mượn người nhà cho chị ấy một ít tiền lẻ.

Tối hôm đó, tôi về phòng sau khi đã chơi rất lâu ở sòng bài. Nằm trong khách sạn nhớ đến người phụ nữ hồi chiều, tôi thấy thật ân hận và suy nghĩ, "Tại sao tôi dám bỏ cả hàng trăm đồng để mua vui với những trò cờ bạc đen đỏ mà tôi không dám cho chị ấy những đồng tiền chẵn của tôi?  Tại sao tôi có thể bỏ rất nhiều giờ ngồi ở sòng bài mà chỉ vài phút lắng nghe dành cho chị ấy tôi cũng không làm được?"  Trằn trọc không ngủ được, tôi tự nhủ: "Sáng mai sẽ tìm gặp chị ấy cho thêm một ít tiền."

Sáng hôm sau tôi trở lại chỗ cũ thì chị ta đã không còn ở đó, tôi đã để lỡ một cơ hội giúp người!  Nếu tôi là chị ấy, tôi có can đảm, vui vẻ chấp nhận sự thật để sống tự tin như chị ta không? Tôi có hoà nhã với mọi người như chị ta đã làm không?

No comments:

Post a Comment