CON NGỖNG CÓ MỒNG TRẮNG
Sơn Nam & Tô Nguyệt Đình
Tức mình, anh giương cung bắn rắn cái nọ chết. Chừng mạnh mẽ, rắn đực nhìn được mũi tên nọ bèn đến tận nhà mà báo thù cho vợ.
Rắn ta nằm trên máng xối nghe anh nọ nói chuyện với vợ về sự bạc tình của con rắn cái nọ. Rắn bèn nhả ra một cục ngọc để đền ơn anh rồi bò đi mất. Đó là cục “ngọc nghe.”
Nhờ cục ngọc đó, anh nọ có thể nghe được tiếng nói của loài vật.
Nghe tụi kiến lửa thì thào: -Mai này có nước lụt, phải làm ổ trên đất cao.
Anh nọ bèn bảo vợ mau dọn nhà vì ngày mai có mưa to. Hôm sau đúng như vậy. Vợ anh rất khâm phục.
Bữa khác, anh đi lại nhà anh em bạn chơi. Bạn hết sức mừng rỡ mời lại ăn cơm.
Nhờ cục ngọc nọ anh nghe được mấy con ngỗng trong chuồng nói với nhau: -Mai này mình chết hay tôi chết? Nếu tôi bị cắt cổ làm thịt, mình ráng ở lại nuôi con.
Quá cảm động, anh can gián chủ nhà, biểu dọn cơm dưa muối cũng được.
Vài năm sau, anh nọ chết. Mấy con ngỗng nhớ ơn cứu tử phen nọ nên để tang cho anh. Vì vậy mồng 1 của con ngỗng trổ màu trắng.
No comments:
Post a Comment