Tuesday, January 30, 2018

Phật Giáo Trên Thế Giới

Lâu đài huyền bí của Tây Tạng tại Doon
by Anupma Khanna, The Pioneer 
Minh Trí Trần Kim Long chuyển ngữ 









Dehradun, India -- Mong muốn khám phá lâu đài huyền bí của Tây Tạng, thiết lập hinh ảnh chống đối lại các dãy sắc màu rực rỡ của Himalaya ư? Vâng, đối với tất cả các 'mong muốn nhưng không thể làm' sapiens thấy nó rất khó khăn để thăm viếng vùng Hi Mã Lạp Sơn , Thư viện Songtsen - một bản sao tuyệt vời của các Lakhar Yumbhu, lâu đài đầu tiên của Tây Tạng được xây dựng ở thế kỷ thứ 2 truớc Tây Lịch- hứa hẹn sẽ được một nơi ẩn dật thú vị .

Nhắm vào sự phân biệt nghiêm khắc của nền văn hóa quốc tế Doon, Trung tâm Nghiên cứu Tây Tạng và Hy Mã Lạp Sơn là một loại cơ quan và đã nắm giữ một cái gì đó rất đư ợc tất cả mọi người quan tâm đến: kiến ​​trúc, tác phẩm nghệ thuật, xe Mercedes cổ điển của Đức Đạt Lai Lạt Ma hoặc bản thảo quý hiếm. Lấy ví dụ, bộ sưu tập tài liệu Huang Dun, các văn bản xưa nhứt về xã hội và lịch sử Tây Tạng. Các bản thảo ban đầu c ó ngày từ thế kỷ thứ 6 đến thế kỷ thứ 12 và đã được phát hiện tại các hang động khác nhau tr ên con đường tơ lụa nổi tiếng của Trung Á và các vùng lân cân

Sau đó, có Kagyur Phật giáo (tiếng nói của Đức Phật) và Tengyur, bình luận và bộ sưu tập cá nhân và các cuộc hành trình của Ngài Lama Anagarika Govinda, một tu sĩ Phật giáo nổi bật đã đưa Phật giáo tới phương Tây. Sinh ra trong một gia đình Đức,ông định cư trên các ngọn đồi của Kumaon trong Almora vào giữa những năm 80. Ngoài ra cũng được lưu giữ là văn học Nhật Bản, Trung Quốc và văn học Pali. Đối với những người quen với từ trừu tượng, môt thư viện cung cấp hơn 6.000 văn bản của Phật giáo được mua lại từ trung tâm Phật giáo Tây Tạng (Resource Centre), New York ..

Trong sự kiện quan trọng khác, tất cả các trung tâm văn học được thiết lập đễ công thêm một khu vực mới dành riêng cho tác giả từ Dehradun và Mussoorie, bao gồm như của Ruskin Bond, Nayantara Sehgal và RS Tolia. Sự khảo sát mặt đất của nhóm Pioneer cho thấy rằng động thái này đang được hoan nghênh của cộng đồng.

"Tôi dạy ngôn ngữ Tây Tạng trong một trường học Tây Tạng không có hướng dẫn bằng tiếng Anh. Tuy nhiên, trong thế giới toàn cầu hóa mà chúng ta đang sống, trẻ em cần phải được tiếp xúc với các tài liệu và văn hóa bằng tiếng Anh. Người Tây Tạng không thể ở trong sự tách rời nữa. Nó là tâm của Thư viện Songtsen khi giới thiệu một phần về các tác giả tiếng Anh từ miền thung lũng. Thanh niên của chúng tôi sẽ được hưởng lợi rất nhiều từ những cuốn sách mới, " Phurbu, cư dân Tây Tạng ở trên đường Sahastradhara đ ã nhận định.

Được đặt theo tên Songtsen Gampo,Pháp Vương của Tây Tạng thứ 33, người đã giới thiệu tôn giáo cho đất nước, sự thành lập thuộc về thời đại Drikung Kagyu của Phật giáo Tây Tạng và đã được khánh thành bởi Đức Dalai Lama XIV vào năm 2003.

Các tác phẩm nghệ thuật đáng chú ý chiếm vị trí bên trong của thư viện - tượng của Quán Thế Âm, Đức Phật của lòng từ bi, tại cửa chính, Thangkas an vị trên trần – đưa ra một kết hợp hấp dẫn của nền văn hóa cũ hàng thế kỷ, đặc biệt là Ba Tư, Tây Tạng và Trung Quốc. Nhưng ngay cả trước khi được nhập vào bầu không khí yên tĩnh, người ta bị sợ hãi bởi quan cảnh đẹp, bao quanh dinh thự giống như một cái nôi. Và trong khi đó, không quên liếc nhìn bàn Benz màu xám được sử dụng bởi Đức Đạt Lai Lạt Ma 1964-1982. Nó đứng tự hào trong một nhà kính.

Hiệp hội Ấn Độ-Tây Tạng, trong thực tế, trở lại ngày đầu những năm 1900 khi một vài người Tây Tạng đặc biệt tầng lớp thượng lưu di cư đến nước Ấn mở ra cơ hội kinh doanh và cơ quan đại diện thương mại Chính phủ thường xuyên.

Dần dần, khi sự hiện diện của quân đội Trung Quốc ở Tây Tạng tăng lên, khoảng 5.000 người Tây Tạng dời vào Ấn Độ trong những năm tiếp theo. Các cuộc di cư tăng lên giữa năm 1959 và 62 với chuyến bay của nhà lãnh đạo lâm thời và tâm linh của họ, Đức Đạt Lai Lạt Ma. Một tỷ lệ đáng kể các di dân đã định cư ở Himalaya của Ấn Độ Uttarakhand và Himachal Pradesh. Đức Đạt Lai Lạt Ma tạm thời ở trong Mussoorie trước khi chuyển sang Dharmsala.

Trong những thập kỷ sau đó, các nhóm dân tộc sống chủ yếu tách biệt, cô lập trong các khu định cư Tây Tạng để bảo tồn bản sắc và văn hóa độc đáo của họ. Các cộng đồng hầu như không hòa lẫn với thế giới bên ngoài, ngoại trừ về vấn đề tự do cho Tây Tạng. Tuy nhiên, trong một sự khởi đầu rõ ràng trong quá khứ, những năm gần đây đã thấy một mong muốn ngày càng tăng trong số họ và có thích ứng với nền văn hóa khác.

Sự thích nghi đi từ ăn mừng Diwali, Dussehra và Holi đến chia sẻ không gian nhà bếp Punjabi với thupka và momos tại bàn ăn. Nó không còn là lạ khi đi qua một người Tây Tạng trẻ chơi antaakshari trong giờ nhàn rỗi của mình.

Cùng một chứng thật, Gyaltsen, Phúc Lợi Cán bộ Tây Tạng, Dehradun, nói với tờ Tiền Phong, nhiều thập kỷ mà tôi đã bỏ ra với người Tây Tạng trên khắp đất nước, tôi đã nhận thức một mong muốn ngày càng tăng trong cộng đồng là để tương tác với các dân tộc khác. Có nhiều người Tây Tạng cha mẹ muốn gửi con cái của họ cho các trường học Ấn Độ. Ngay cả lễ cưới của người Tây Tạng mặc dù vẫn còn truyền thống đã rõ ràng phản ánh những thay đổi đồng bộ với các nền văn hóa Ấn Độ và phương Tây.

Lễ cưới được tổ chức tại khách sạn, với khách mang theo những món quà gói và thưởng thức bữa ăn tối. Khiêu vũ theo Bollywood là đồng thời với một buổi tối của âm nhạc dân gian Tây Tạng tại các lễ hội. Cũng trở nên nổi bật là đám cưới của người Tây Tạng hiện đại, nơi mà các cặp vợ chồng trao đổi lời thề trong sự hiện diện của một linh mục chính thức người Tây Tạng. Hơn 70% người Tây Tạng ở Ấn Độ hiện đang sống trong các gia đình cá nhân, không giống như văn hóa Tây Tạng truyền thống thích gia đình chung. "

No comments:

Post a Comment