Năm mười ba tuổi đứa con gái mang bệnh ngặt và chết. Ông bà xiết bao sầu thảm.
Hay tin, thiên hạ đồn rằng ở Quảng Yên, hằng năm đến ngày mùng một tháng sáu có chợ Mảnh Ma. Ông bà hết sức mừng rỡ. Theo lời truyền lại, kỳ hội chợ Mảnh Ma, người ở âm phủ sẽ được tự do trở về dương thế buôn bán.
Lam sao tìm được đứa con gái yêu quý? Ông bà chợt nhớ trong nhà còn cái quả bằng bạc, xưa kia sắm riêng cho con. Bà đến chợ đem trầu cau để trên quả, giả dạng làm bạn hàng.
Hồi lâu có người con gái mặc áo trắng đến nhìn cái quả rồi hỏi: -Thưa bà, cái quả này mua ở đâu vậy?
Bà đáp: -Của tôi sắm cho con gái …
Cô mặc áo trắng quỳ xuống khóc lóc. Vợ chồng ông Phú đã nhận được đứa con gái bạc phước năm nọ. Đứa con gái nói: -Âm dương cách trở biết sao bây giờ … Thôi cha mẹ hãy đi dạo âm phủ vài ngày với con.
Ông bà vui lòng. Đứa con gái bước vào một căn nhà sang trọng cách đó không xa. Trong nhà, một cậu thanh niên cau mày hỏi: -Hai người lạ mặt này là ai mà mình dẫn về đây?
Cô gái trả lời: -Đó là cha mẹ ruột của tôi …
Rồi cô nói với cha mẹ: -Người ấy là chồng của con.
Ông “rể ma.”nọ chào cha mẹ vợ rồi lẩm bẩm: -Sẵn đây, xin cha mẹ qua phòng giam kế bên.
Ông bà rất đổi ngạc nhiên. Trong phòng tối om có cái gông rất nặng, trên gông khắc rành rành tên họ của mình.
Ông bà hỏi thì chàng rể đáp: -Bởi vì cha mẹ cho vay nặng lời nên Diêm chúa chờ ngày làm tội …
-Bây giờ làm sao cứu được cha mẹ …?
-Thì cứ trở về cho vay nhẹ lời. Ngày rằm, cha me nên làm chay bố thí.
Trở về dương thế, ông bà phú hộ lo tu nhân tích đức. Kỳ hội chợ Mảnh Ma năm sau, ông bà xuống âm phủ thăm con, thấy cái gông nọ đã nhẹ bớt. Vài năm sau, ông bà thấy cái gông không còn nữa.
Đứa con rể nói: -Tôi cha mẹ đã sạch rồi.
No comments:
Post a Comment