Do vậy đối với bản thân của chúng tôi thấy là đời sống mình nên đa dạng một chút đừng dồn hết sức vào trong cái rổ. Chúng ta làm việc tay chân cũng như làm việc đầu óc, làm việc ở đây nhưng cũng làm việc ở xa, làm việc này cũng có làm việc khác, việc này bế tắt không ổn thì chúng ta tạm ngưng để qua một bên, đầu óc của chúng ta thường là không phải vấn đề bế tắt nằm ở ngoại giới mà bế tắt nằm ở trong đầu mình, mình để trong đầu mình bế tắt tự nhiên mình làm khổ lấy mình. Do đó nên có cách chuẩn bị, Đức Phật Ngài dạy chúng ta nên tu tập từ tâm. Từ tâm là lòng tử tế hay là thiện trí mong mỏi cho mọi người được an lạc thì điều đó có lợi ích. Chúng tôi thì luôn luôn suy nghĩ một điều là hễ nếu đời sống bình thường mà mình có tâm từ thì những lúc mình giận cho dù mình có lỡ lời có nổi giận thì trong vòng 5 phút, 3 phút, một ngày, mình không giữ lâu, tại cái chuyện mà nuôi cơn giận trong người là một chuyện rất độc hại, và nếu mình có tu tập tâm từ thì tâm sân không có đất đứng, tâm sân nó chỉ có thể tồn tại lâu dài trong tâm của người nào có nhiều phiền não mà yếu kém về tâm từ, nếu đời sống hàng ngày mình có tâm từ thì mình không nghĩ đến chuyện phiền não.
Chúng tôi vẫn thường nghĩ một điều rằng, ví dụ như là mình lên máy bay có một vài giây phút đầu tiên trong lúc chờ đợi máy bay cất cánh thì mình nhắm mắt lại mong tất cả những người chung quanh được an lạc, mong cho mọi người cùng đi trong chuyến bay này được an lạc thì điều mình hiểu được an lạc của người là an lạc của mình, buổi sáng mình mở rơom ra thấy vài ba chục người vào trong rơom nghe Pháp thì mình nhắm mắt lại một chút và mong cho tất cả mọi người hôm nay được an lạc, tại vì những cái đó bình thường đời sống hàng ngày mình không để ý nhưng lâu ngày có lợi cho mình nhiều, có lợi cho mình là đầu tiên mà mình nghĩ đến phản ứng của mình cho mọi người là mong cho người ta được an lạc thì mình sẽ giảm thiểu sân hận. Sân hận cũng là một thói quen, cũng là một thường cận y duyên, không phải là lúc nào nó cũng giống nhau hết do đó nếu chúng ta có thói quen ít sân ít giận thì đỡ khổ hơn.
Vì vậy chúng tôi xin thưa với qúi vị như vầy là mình nên hiểu nhược điểm của mình: Người càng nặng về lý luận, càng nặng về phê bình người khác, càng nặng về sách vở thì càng dễ giận. Mình phải tự hiểu mình. Người càng cầu toàn cái gì cũng đòi hỏi phải hoàn hảo hết thì dễ giận. Phải hiểu là cuộc sống mình phải có cảm kích đối với cuộc đời thì mình cũng sẽ bớt giận đi và đồng thời nếu mình có tu tập tâm từ nhiều cũng sẽ bớt giận, đó là kinh nghiệm rất là khó. Cuộc tu nó là cái gì rất cá nhân.
Đức Phật Ngài đã nói một câu kệ rất hay:
Ai chặn được phẫn nộ,
Như dừng xe đang lăn,
Ta gọi người đánh xe,
Kẻ khác, cầm cương hờ.
TT Giác Đẳng - Cơn giận nổi lên thì phải làm sao - Minh Hạnh chuyển biên
Chúng tôi vẫn thường nghĩ một điều rằng, ví dụ như là mình lên máy bay có một vài giây phút đầu tiên trong lúc chờ đợi máy bay cất cánh thì mình nhắm mắt lại mong tất cả những người chung quanh được an lạc, mong cho mọi người cùng đi trong chuyến bay này được an lạc thì điều mình hiểu được an lạc của người là an lạc của mình, buổi sáng mình mở rơom ra thấy vài ba chục người vào trong rơom nghe Pháp thì mình nhắm mắt lại một chút và mong cho tất cả mọi người hôm nay được an lạc, tại vì những cái đó bình thường đời sống hàng ngày mình không để ý nhưng lâu ngày có lợi cho mình nhiều, có lợi cho mình là đầu tiên mà mình nghĩ đến phản ứng của mình cho mọi người là mong cho người ta được an lạc thì mình sẽ giảm thiểu sân hận. Sân hận cũng là một thói quen, cũng là một thường cận y duyên, không phải là lúc nào nó cũng giống nhau hết do đó nếu chúng ta có thói quen ít sân ít giận thì đỡ khổ hơn.
Vì vậy chúng tôi xin thưa với qúi vị như vầy là mình nên hiểu nhược điểm của mình: Người càng nặng về lý luận, càng nặng về phê bình người khác, càng nặng về sách vở thì càng dễ giận. Mình phải tự hiểu mình. Người càng cầu toàn cái gì cũng đòi hỏi phải hoàn hảo hết thì dễ giận. Phải hiểu là cuộc sống mình phải có cảm kích đối với cuộc đời thì mình cũng sẽ bớt giận đi và đồng thời nếu mình có tu tập tâm từ nhiều cũng sẽ bớt giận, đó là kinh nghiệm rất là khó. Cuộc tu nó là cái gì rất cá nhân.
Đức Phật Ngài đã nói một câu kệ rất hay:
Ai chặn được phẫn nộ,
Như dừng xe đang lăn,
Ta gọi người đánh xe,
Kẻ khác, cầm cương hờ.
TT Giác Đẳng - Cơn giận nổi lên thì phải làm sao - Minh Hạnh chuyển biên
No comments:
Post a Comment