17. BA TIẾNG GỌI CỦA QUỐC SƯ
Chu (Trung - LND), còn gọi là Kokushi (quốc sư - LND) [Nam Dương Huệ Trung: Nanyo Echu (J); Nanyang Huizhong (C), 695-775 - LND], là phụ đạo của Hoàng đế, gọi thị giả của ngài "Oshin." (Thị giả - LND)
Thị giả liền đáp: "Dạ."
Quốc sư lập lại, muốn thử người đồ đệ: "Oshin."
Thị giả cũng lập lại: "Dạ."
Quốc sư gọi: "Oshin."
Thị giả trả lời: "Dạ."
Quốc sư bảo: "Thứ lỗi cho ta đã gọi ngươi, nhưng ngươi phải xin lỗi ta." [Hán âm: "Tương vị ngộ cô phụ nhữ, nguyên lai khước thị nhữ cô phụ ngô". Nghĩa: Tưởng ta cô phụ ngươi, không ngờ ngươi cô phụ ta. - LND]
Lời bàn của Vô-Môn: Khi lão tăng Chu gọi Oshin ba lần, lưỡi của lão sư đã rã ra, nhưng khi Oshin đáp lại ba lần thì lời của y quả thật là thông minh. Trung lão sư đã suy kiệt và cô quạnh, và lối dạy của lão sư chẳng khác gì nắm đầu bò để cho ăn lá đậu.
Oshin biểu lộ thiền của y cũng chẳng mấy khó. Bụng đã no nên y chẳng còn muốn ăn cao lương. Khi nước đã giàu thì dân biếng nhác; khi gia đình phồn vinh thì con hư hỏng.
Bây giờ ta muốn hỏi ngươi: Ai phải xin lỗi?
Kệ rằng:
Khi kho lương thực của nhà tù chỉ chứa sắt, chẳng còn chỗ nhốt người thì tù nhân bị khốn đốn gấp bội.
Khi chẳng còn chỗ cho thiền trong đầu của thế hệ chúng ta, thì thật là đáng lo.
Nếu ngươi cứ cố giữ chặt tấm cửa của căn nhà đang sập,
Ngươi cũng sẽ bị khốn đốn.
No comments:
Post a Comment