Một đứa nhỏ không ý thức, nó nghĩ rằng tạo ra niềm vui nhưng thay vì tạo ra niềm vui cho mình thì nó tạo ra sự đổ vỡ, tạo ra sự phiền toái cho người khác, và chính đứa bé cuối cùng bị quở phạt, đó là một hành động thiếu hiểu biết, đó là hành động nông nỗi phát xuất từ đầu óc nông nỗi. Ai trong chúng ta không khát vọng hạnh phúc, ai trong chúng ta không mong cầu được sự an lạc. "Lòng nào lòng vẫn thiết tha, cõi âm là thế huống là cõi dương" cụ Nguyễn Du khi viết bài "Văn tế thập loại chúng sinh" cụ cũng đã nói lên một cảm khái rằng ngay cả những người sống vất vưởng mà cụ gọi là ma là cô hồn thì những loài đó cũng khác vọng hạnh phúc, thì ý tưởng đó rất gần với kinh Phật khi chúng ta đề cập đến rằng chúng sanh thương mình hơn tất cả, chúng ta mong cầu hạnh phúc như là một niềm hy vọng bất tuyệt ở trong lòng của mỗi chúng sanh, tuy vậy trên con đường dẫn đến hạnh phúc, trên con đường thể hiện hạnh phúc đã làm cho chúng sanh trên đời này có khác biệt, và sự khác biệt đó được gọi là "Bàla" hay là "Pandita" sự khác biệt giữa kẻ "Ngu" và người "Trí".
TT Giác Đẳng - Kẻ ngu triền miên luân hồi - Minh Hạnh chuyển biên
No comments:
Post a Comment