Trong đời sống hàng ngày của chúng ta những phiền não nào chưa sanh khởi, và nó sẽ có cơ hội sanh khởi trong tương lai, chúng ta thấy rõ nguyên nhân sanh khởi đó, ngay từ buổi đầu ở góc độ này chúng ta cần phải né tránh nó đi, còn như đối với thiện pháp, những phận sự, những trách nhiệm thi` điều này chúng ta không cần phải né tránh, chúng ta vẫn đương đầu để làm, để thực hiện thi` như vậy thưa quí vị. Đối với ác pháp chúng ta cần phải né tránh, vi` ác pháp coi như là những pháp bất thiện, những pháp đưa đến sự tai hại.
Có những người quan niệm rằng nếu không đối đầu với phiền não thi` làm sao có thể giác ngộ được, họ cho rằng phiền não tức cảnh bồ đề, họ nói như thế họ không nghĩ đến chiều sâu và y' nghĩa thật của câu này : "Phiền não tức bồ đề" ở đây tức là những cảnh khổ đau, phiền lụy, những cảnh khổ đau phiền lụy nếu chúng ta biết khéo tác y', khi chúng ta đối đầu với nó, tự nhiên chính đó là cảnh đối tượng để giúp cho phát triển tâm thiện hay phát triển sự tu tập. Co`n khi nói đến tất cả sự phiền não đều là cảnh của bồ đề, tức là cảnh của sự giác ngộ, rồi chúng ta đi ti`m kiếm nó, thi` chắc chắn đây là một điều không tốt đẹp, nó sẽ đưa đến sự tai hại cho chúng ta. Bởi vậy cho nên né tránh các ác pháp, người biết né tránh các ác pháp như vậy mới đáng gọi là bậc mâu ni, hay là bậc ẩn sĩ .
TTTuệ Siêu - Có những im lặng không phải là vàng - Minh Hạnh chuyển biên
No comments:
Post a Comment