Sự dính mắc là một bản chất tự nhiên của chúng ta, chẳng những chúng ta bị dính mắc vì chúng ta không coi nó là bị dính mắc mà chúng ta xem là được dính mắc và chúng ta muốn dính mắc. Không có cái gì đó cũng phải tìm ra cho có, có để dính mắc thì chúng ta mới hạnh phúc và sung sướng với sự dính mắc đó. Ví dụ như một thanh niên thiếu nữ lớn lên thì cần phải có người yêu, cần phải có con, có cái gì đó để dính vào đó thì mình mới thấy rằng mình có được, thì cuộc sống mới có ý nghĩa. Hay một người sống trong cuộc đời bình thường này muốn có chức danh, muốn phải có chút địa vị mặc dầu đi vào trong đó thì "Gót danh lợi, bùn pha sắc xám" không biết bao nhiêu trao đảo thăng trầm, bao nhiêu là thị phi, đưa lưng mình ra cho người ta chửi nhưng vì muốn có cái gì đó. Chúng ta luôn luôn muốn có mà chẳng những muốn có mà muốn được dính mắc vào điều đó, nhưng cái muốn đó thật sự là cái khổ cho chúng ta.
TT Giác Đẳng - Yểm ly các pháp - Minh Hạnh chuyển biên
No comments:
Post a Comment