KHI GẶP TAI NẠN KHÉO SỐNG VỚI TAI NẠN, KHI CHẾT KHÉO SỐNG VỚI CÁI CHẾT
LƯƠNG KHOAN
trích trong tập Mỗi Ngày Một Câu Chuyện Thiền của Thu Nguyệt Long Dận (Tàn Mộng Từ biên dịch&chú giải
Vào ngày mồng 6 tháng Giêng năm thứ 2 niên hiệu Thiên Bảo, Đại Ngu Lương Khoan (Daigu Ryôkan, 1758-1831) qua đời ở độ tuổi 74 giữa sự chứng kiến của người em là Do Chi và đệ tử Ni Trinh Tâm. Trước đó khoảng ba năm, có xảy ra trận động đất lớn ở địa phương Tam Điều , Việt Hậu (Echigo). Lương Khoan có viết lá thư gởi cho Sơn Điền Đỗ Cao (Yamada Tokô). Quả đúng như lời của ông trong thư, ông chết như ngủ vậy. Nguyên nhân chết là do bệnh kiết lỵ. Khi chết không có gì hơn cái chết. Ấy chính là phép hay để thoát khỏi tai nạn. Với tâm địa như vậy, Lương Khoan đã hát rằng:
"Thấy bóng mùa xuân hoa tản mạn,
Thu về hồng diệp lác đác rơi."
Chính bài di kệ này có ảnh hưởng không nhỏ tới bài kệ của vị tông tổ của Tào Động Tông (Soto-shu) là Đạo Nguyên (Dogen):
Xuân về hoa hạ phơi bày.
Thu mang trăng tuyết rụng đầy giá băng."
No comments:
Post a Comment