ĐƯỜNG ĐÁ TRƠN TRỢT
Thiền sư Ẩn Phong từ biệt Mã Tổ Đạo Nhất ra đi, Ma Tổ nói: “Đi đến nơi nào?”.
Ẩn Phong đáp: “Đến Nam Nhạc Thạch Đầu Hi Thiên Thiền sư”.
Mã Tổ dặn dò rằng: “Đường đá trơn lắm nhe!”.
Ẩn Phong rất tự tin nói: “Có mang gậy theo thân, gặp việc cứ nô đùa”.
Mã Tổ chấp nhận lời từ biệt của Ẩn Phong, Ẩn Phong liền từ Giang Tây đến Hồ Nam để bái yết Thiền sư Thạch Đầu. Ẩn Phong vừa gặp Thiền sư Thạch Đầu, trước hết là đi quanh thiền sàng một vòng, sau rung tích trượng, hỏi: “Là tông chỉ gì?”.
Thiền sư Thạch Đầu gọi: “Trời ơi, Trời ơi”.
Ẩn Phong không rõ nguyên do, không thể đối đáp. Bất đắc dĩ, Ẩn Phong lại về đến bên Thiền sư Mã Tổ Đạo Nhất, đem tình cảnh tham vấn Thạch Đầu Hi Thiên nói qua một lần. Mã tổ Đạo Nhất Thiền sư chỉ thị: “Ngươi hãy đi một lần nữa. Hễ nghe Thạch Đầu Thiền sư nói: Trời ơi, Trời ơi! Thì ngươi liền bịt miệng ông ta”
Ẩn Phong lại đến Nam Nhạc, và hỏi giống như lần trước: “Là tông chỉ gì?”.
Thiền sư Thạch Đầu liền dùng ngón tay bịt miệng phát ra tiếng hư hư, Ẩn Phong mù mịt không biết làm gì, chỉ đành lại trở về nói hết cho Mã Tổ nghe.
Mã Tổ sau khi nghe xong liền nói: “Ta đã nói với ngươi rồi, đường đá trơn trợt lắm mà!”.
No comments:
Post a Comment