CHUYỆN PHẬT THÍCH CA VÀ SỰ TÍCH CÂY NÊU
Tác giả: Tác giả: Sơn Nam – Tô Nguyệt Đình
bài sưu tầm trên NET
Thuở xưa, lúc tổ tiên chúng ta còn sống ở hang hóc, khe đá, cuối bãi đầu ghềnh rất là cực khổ, lại thêm bọn ác quỷ, ma vương hiện ra khuấy phá sát hại.
Ngày kia, đức Phật Thích Ca ngồi trên tòa sen ở chín từng mây nhìn xuống, thấy sự thể như vậy thì động lòng từ bi bác ái, mới hạ san tại đất Việt Nam. Các loài thú dữ và bọn ma quỷ, ma vương liền áp lại bao vây chận đường đức Phật không cho đi tới nữa. Phật bèn bảo chúng rằng: -Ta ưa chỗ đất này, ta muốn có một khoảnh, các ngươi nghĩ sao?
Tất cả đều lắc đầu từ chối và hung hăng muốn đuổi đức Phật đi. Phật liền xòe bàn tay, tức thì vàng bạc, châu báu hiện ra vô số xung quanh ngài.
Bấy giờ Phật lại bảo bọn ác quỷ, ma vương: -Tất cả những châu báu vô giá này sẽ thuộc về các ngươi, nếu các ngươi bằng lòng để cho ta một khoảnh đất nơi đây.
Bọn ác quỷ, ma vương đã chóa mắt vì châu báu, chúng bàn với nhau rồi thuận tình để cho đức Phật một khoảnh đất. Chúng liền hỏi đức Phật: -Khoảnh đất đó rộng chừng bao nhiêu. Có gì làm dấu hiệu?
Đức Phật bảo rằng: -Hễ nghe có tiếng kêu leng keng là dấu hiệu của ta. Khoảnh đất của ta thì rộng vừa đủ chiếc áo của ta trải ra.
Bọn ác quỷ, ma vương cả cười. Tưởng rằng rộng lớn chớ dè đâu bé nhỏ như chiếc áo trải ra.
Đức Phật lại bảo chúng: -Ta muốn rằng khoảnh đất đã thuộc về ta, thì các ngươi không một ai được đặt chân tới nữa, các ngươi chịu chớ?
Bọn ác quỷ, ma vương đều bằng lòng nên đáp: -Ngài cứ việc trải rộng chiếc áo ra nơi khoảnh đất nào ngài chọn. Đức Phật bảo: -Được rồi, các ngươi hãy lui ra, lui ra xa hết sức đi.
Bọn quỷ ma đều ngơ ngác không hiểu. Đức Phật liền quát bảo: -Sao các ngươi còn đứng đó, hãy lui ra xa.
Dứt lời đức Phật liền cởi áo vứt về phía lũ quỷ ma. Chiếc áo mở rộng ra bao trùm khắp bốn phương tám hướng. Lũ quỷ ma thất kinh bỏ chạy, áo Phật rộng lớn mênh mông đến tận chân trời.
Xong rồi, đức Phật mới gọi người Việt Nam đang sợ hãi núp trong các hang đá ra mà bảo rằng: -Ta cho các ngươi đất này và ta che chở cho. Đến ngày cuối năm, khi các ngươi làm lễ cúng rước ông bà tổ tiên về ăn Tết với con cháu, thế nào bọn ác quỷ, ma vương cũng tìm cách trà trộn khuấy phá. Vậy các ngươi hãy trồng một cây tre thật cao, rồi treo ở ngọn một cái khánh mang dấu hiệu của ta, như vậy lũ quỷ ma không dám bước tới nữa vì là chỗ này thuộc giới hạn đất của chúng bán cho ta.
Từ đó, dân Việt Nam nhớ lời Phật dạy, mỗi dịp cuối năm, trong lúc sửa soạn rước ông bà tổ tiên đều có trồng cây nêu ở trước cửa nhà để trừ ma quỷ.
Lâu ngày, việc dựng nêu thành một tục lệ như câu ca dao sau sau đây:
Cu kêu ba tiếng cu kêu, Trông cho mau Tết dựng nêu ăn chè.
Ngày kia, đức Phật Thích Ca ngồi trên tòa sen ở chín từng mây nhìn xuống, thấy sự thể như vậy thì động lòng từ bi bác ái, mới hạ san tại đất Việt Nam. Các loài thú dữ và bọn ma quỷ, ma vương liền áp lại bao vây chận đường đức Phật không cho đi tới nữa. Phật bèn bảo chúng rằng: -Ta ưa chỗ đất này, ta muốn có một khoảnh, các ngươi nghĩ sao?
Tất cả đều lắc đầu từ chối và hung hăng muốn đuổi đức Phật đi. Phật liền xòe bàn tay, tức thì vàng bạc, châu báu hiện ra vô số xung quanh ngài.
Bấy giờ Phật lại bảo bọn ác quỷ, ma vương: -Tất cả những châu báu vô giá này sẽ thuộc về các ngươi, nếu các ngươi bằng lòng để cho ta một khoảnh đất nơi đây.
Bọn ác quỷ, ma vương đã chóa mắt vì châu báu, chúng bàn với nhau rồi thuận tình để cho đức Phật một khoảnh đất. Chúng liền hỏi đức Phật: -Khoảnh đất đó rộng chừng bao nhiêu. Có gì làm dấu hiệu?
Đức Phật bảo rằng: -Hễ nghe có tiếng kêu leng keng là dấu hiệu của ta. Khoảnh đất của ta thì rộng vừa đủ chiếc áo của ta trải ra.
Bọn ác quỷ, ma vương cả cười. Tưởng rằng rộng lớn chớ dè đâu bé nhỏ như chiếc áo trải ra.
Đức Phật lại bảo chúng: -Ta muốn rằng khoảnh đất đã thuộc về ta, thì các ngươi không một ai được đặt chân tới nữa, các ngươi chịu chớ?
Bọn ác quỷ, ma vương đều bằng lòng nên đáp: -Ngài cứ việc trải rộng chiếc áo ra nơi khoảnh đất nào ngài chọn. Đức Phật bảo: -Được rồi, các ngươi hãy lui ra, lui ra xa hết sức đi.
Bọn quỷ ma đều ngơ ngác không hiểu. Đức Phật liền quát bảo: -Sao các ngươi còn đứng đó, hãy lui ra xa.
Dứt lời đức Phật liền cởi áo vứt về phía lũ quỷ ma. Chiếc áo mở rộng ra bao trùm khắp bốn phương tám hướng. Lũ quỷ ma thất kinh bỏ chạy, áo Phật rộng lớn mênh mông đến tận chân trời.
Xong rồi, đức Phật mới gọi người Việt Nam đang sợ hãi núp trong các hang đá ra mà bảo rằng: -Ta cho các ngươi đất này và ta che chở cho. Đến ngày cuối năm, khi các ngươi làm lễ cúng rước ông bà tổ tiên về ăn Tết với con cháu, thế nào bọn ác quỷ, ma vương cũng tìm cách trà trộn khuấy phá. Vậy các ngươi hãy trồng một cây tre thật cao, rồi treo ở ngọn một cái khánh mang dấu hiệu của ta, như vậy lũ quỷ ma không dám bước tới nữa vì là chỗ này thuộc giới hạn đất của chúng bán cho ta.
Từ đó, dân Việt Nam nhớ lời Phật dạy, mỗi dịp cuối năm, trong lúc sửa soạn rước ông bà tổ tiên đều có trồng cây nêu ở trước cửa nhà để trừ ma quỷ.
Lâu ngày, việc dựng nêu thành một tục lệ như câu ca dao sau sau đây:
Cu kêu ba tiếng cu kêu, Trông cho mau Tết dựng nêu ăn chè.
No comments:
Post a Comment