Như thích trọng phụ
Chữ "Thích" ở đây là chỉ trút bỏ, còn chữ "Phụ" là chỉ gánh nặng.
Câu thành ngữ này có ý là trút bỏ gánh nặng. Thường dùng để ví về người cảm thấy nhẹ nhàng thoải mái sau khi đã trút bỏ gánh nặng.
Câu thành ngữ này có xuất xứ từ "Truyện Cốc Lương-Chiêu Công nhị thập cửu niên.
Năm 542 trước công nguyên, Lỗ Tương Công lâm bệnh rồi mất, công tử Trù lên nối ngôi, tức Lỗ Chiêu Công. Nhưng Lỗ Chiêu Công chỉ là bù nhìn, mọi quyền hành đều nằm trong tay Quý Tôn Túc, Thúc Tôn Báo và Mạnh Tôn. Lâu ngày rồi Lỗ Chiêu Công mới phát hiện quyền lực của ba người này mỗi ngày một lớn mạnh, đã tạo thành mối uy hiếp to lớn đối với mình, bèn ngấm ngầm liên lạc các đại thần, tìm cơ hội diệt trừ ba người này. Sau khi Quý Tôn Túc mất, Quý Tôn Ý Như tiếp tục chấp chính. Hai vị đại phu là Hậu Tôn và Tạng Tôn có mâu thuẫn với Quý Tôn Ý Như, vốn định diệt trừ dòng họ Quý Thị. Điều này chính hợp với ý của Lỗ Chiêu Công. Mùa thu năm đó, Thúc Tôn Báo có việc rời khỏi đô thành, mọi việc trong phủ đều giao cho quản gia coi giữ. Lỗ Chiêu Công thấy cơ hội đã đến, cho rằng sẽ không có ai ủng hộ dòng họ Quý Tôn, bèn ra lệnh cho Hậu Tôn và Tạng Tôn dẫn quân bao vây phủ đệ của dòng họ Quý Tôn, giết chết Quý Tôn Ý Như. Người quản gia của Thúc Tôn Báo biết được việc này, cho rằng Lỗ Chiêu Công sau khi diệt xong dòng họ Quý Tôn, thì tất chĩa mũi nhọn vào dòng họ Thúc Tôn, tức thì bèn triệu tập binh mã kéo sang cứu giúp dòng họ Quý Tôn. Quân lính của Lỗ Chiêu Công cơ bản không có sức chiến đấu, khi thấy quân của dòng họ Thúc Tôn kéo đến, liền bỏ chạy tán loạn. Bấy giờ, Mạnh Tôn cũng cử quân sang ứng cứu, trên đường vừa vặn gặp Hậu Tôn đang chạy trốn, liền bắt lấy rồi giết chết. Lỗ Chiêu Công buộc phải cùng Tạng Tôn bỏ chạy sang nước Tề. Do Lỗ Chiêu Công đã làm mất lòng dân, nên không được dân ủng hộ, ngược lại đã giảm được gánh nặng cho dân.
No comments:
Post a Comment