Bề ngoài chỉ là giấy, đốt là cháy
Một người đàn ông bước vào một ngôi chùa thỉnh Phật để được tĩnh tâm , thấy người đàn ông Phật hỏi: Ta thấy sâu thẳm trong đôi mắt con chất chứa u sầu. Nói ta nghe đi.
– Thưa phật , con biết mình đang lầm đường lạc lối . Nhưng con thật sự không thể ngăn nổi bước chân mình lại. Con đã có gia đình nhưng bây giờ con đang yêu một người con gái khác. Con thật lòng muốn từ bỏ vợ mình đến với cô ấy…. Vợ con rất tốt nhưng chỉ bên cô ấy con mới cảm giác hạnh phúc nhất và yêu thương mãnh liệt hơn bao giờ hết . Con không biết phải làm sao nữa?
– Ta hiểu rồi. Con nhìn ra xa. Có ba cây nến kia. Con thấy cây nào sáng nhất ?
Người đàn ông ngơ ngác : Thưa phật , chúng xa vậy con thật chẳng thể thấy được cây nào sáng hơn.
Phật hiền từ đáp: Vậy giờ con hãy mang 1 cây lại đây. Giờ thì con thấy cây nào sáng nhất?
– Dạ thưa! Cây đang ở ngay trước mắt con sáng nhất ạ.
– Phải rồi… Chỉ ba cây nến… Con còn không biết cây nào sáng nhất. Vậy thế gian trăm ngàn người… Sao con biết ai sẽ là tốt nhất… Ai làm con hạnh phúc nhất chứ. Chỉ những thứ hiện hữu ngay trước mắt ta mới là sáng nhất… Giá trị nhất con ạ… Đừng bao giờ đong đếm so sánh. Ta có thể đánh mất nó xong có thể mất cả đời cũng không bao giờ tìm lại được đâu.
– Dạ con hiểu rồi. Con xin giác ngộ !!! – Người đàn ông vội trở về bên vợ mình.
No comments:
Post a Comment