Thursday, October 5, 2017

Chuyện ngắn - Thằng cười xóm tôi

Thằng cười xóm tôi

Nếu hỏi ai lạc quan nhất cả xóm làng chài tôi, mọi người đều nói ngay là Thằng Cười. Nó mập mạp, mặt chi chít mụn ruồi mụn cám, sống với bà mẹ bệnh tật cuối dãy. Điều lạ là lúc nào cũng thấy nó cười..

Biết bọn con gái không dám đến gần, nó cũng cười. Xóm chê nó đần độn, nó cũng nhe răng cười. Mọi người lo không có cá bán, cũng lại cười.Chắc có thể vì cuộc sống quá nhiều lo toan cực nhọc, dân xóm chài cảm thấy ghen tị hơn là thích thú nụ cười của nó. Cứ thế, họ ngồi tụm năm tụm bảy chê bai.Vì Thằng Cười chỉ là thằng cười, không ai thấy được giọt nước mắt của nó.

Rồi một ngày, bà mẹ bệnh tật của Thằng Cười mất. Dân làng đến hỏi chuyện, cốt là để xem Thằng Cười còn có thể cười được nữa không? Nhưng khi thấy nó bước ra, mọi người há hốc mồm kinh ngạc. Tóc điểm bạc vài sợi,nhưng nó vẫn cười thật tươi. Tin nó bất hiếu, cả giọt nước mắt cũng không rỏ xuống lan đi rất nhanh. Họ cho rằng đó chỉ là Thằng Đần Độn mà thôi.

Cuối mùa thu, tôi gặp lại nó, vẫn luôn giữ trên môi nụ cười thường trực. Nó thỏ thẻ nói:

- Lúc mẹ mất bà có nói thích nụ cười của tôi, nhờ vậy mà mới gắng gượng được hai năm nữa. Bà đi rồi, tôi phải cười để bà thấy tôi vẫn còn mạnh khỏe, đâu phải không khóc là bất hiếu đâu, cậu nhỉ?

Tôi một thoáng tư lự, rồi mỉm cười gật đầu. Gần đó,vẫn bốn năm đám tụm lại, nhìn Thằng Cười nghi hoặc.


Nguồn http://truyenhay.vn/thang-cuoi-xom-toi.html#ixzz4uSTDmTdP 
Bài viết từ : TruyenHay.Vn - Website đọc truyện hay online 

No comments:

Post a Comment