Gà gáy canh năm sáng
(Vĩnh Bình Quãng Lục)
- Nếu muốn ngộ thì cứ lấy cây chày mà nện vào đầu lão đi.
Với một lòng cầu đạo chí thành, Tuyết Đàm bèn lấy cây chày giáng xuống đầu Tát Môn. Thấy vậy, Hòa Thượng Đường Lâm huơ cây gậy cầm tay lên thét to rằng:
- Nầy thằng vô lễ kia!
- Chú nầy vô lễ cũng vì một niệm muốn đại ngộ mà thôi. Xin Hòa Thượng cho trong vòng bảy ngày, con xin giữ mạng của chú ta. Tát Môn thưa.
Khi ấy Tát Môn xoay qua bảo với Tuyết Đàm:
- Vậy là mạng chú chỉ còn bảy ngày nữa thôi. Làm sao giác ngộ mau đi! Nếu không thì ta chẳng còn mặt mũi nào mà nhìn thầy cả.
Thế là Tuyết Đàm tọa Thiền với tâm quyết tử để đạt ngộ. Một đêm, rồi hai đêm, cuối cùng đến đêm thứ bảy khi trời sắp sáng mà vẫn chưa đạt ngộ. Ông định nhảy từ lan can trên lầu xuống tự vẫn cho xong. Chính ngay lúc đó bổng có con gà trống cất tiếng gáy sáng kêu "ò ó o", và ngay khoảnh khắc ấy Tuyết Đàm hoát nhiên đại ngộ.
No comments:
Post a Comment