Sunday, December 18, 2016

Tri Kiến Giác Ngộ - Minh Triết Trong Đời Sống

Vờn nước trăng trên tay, Đùa hoa hương đầy áo.

(Hư Đường Lục)

Khi lấy tay khua nước thì trăng hiện trong tay mình, lúc đùa chơi với hoa thì hương của nó thấm đầy áo mình. Cảnh giới gọi là người (chủ quan) và cảnh (khách quan) đều nhất như hay cảnh giới tam muội (thân tâm thống nhất) của bậc Thiền giả vô tâm trở thành diệu dụng của bản thân mình xưa nay. Hòa Thượng Ích Trung ở Thọ Phước Tư vùng Liêm Thương vốn nhà danh họa. Một hôm Diêm Quan Nhập Đạo đến viếng thăm chùa; ông mang theo bức viết mấy chữ "Trực chỉ nhân tâm, kiến tánh thành Phật (chỉ thẳng tâm người, thấy tánh thành Phật) đến và nhờ Hòa Thượng viết giùm chữ Tâm. Hò Thượng liền cầm lấy cây bút lông chấm ngay một điểm trên mặt Nhập Đạo. Nhập Đạo tức giận vô cùng. Ngay lúc đó, Hòa Thượng liền vẽ khuôn mặt giận dữ ấy và đưa cho Nhập Đạo xem.

Tiếp theo Nhập Đạo lại nhờ viết thêm chữ Tánh của Kiến Tánh. Hòa Thượng mới cầm bút lên đã nói:

- Vẽ xong rồi.

Nhập Đạo chẳng hiểu ất giáp gì cả. Khi ấy Hòa Thượng nói ngay:

- Nếu như ông không có mắt kiến tánh thì không thể nào thấy được.

Nếu như con mắt tâm của kiến tánh mở ra, thì chơn như hiển hiện ngay trước mắt mình, và chính động tác cầm bút của Hòa Thượng Ích Trung cũng không có gì hơn ngoài cái gọi là tánh ấy. Đối với một người không có mắt trí tuệ như Nhập Đạo thì chỉ đuổi theo tanh trong tranh mà thôi.

Hòa Thượng lại nói tiếp:

- Ông hãy đưa tánh ra tôi xem, rồi tôi sẽ vẽ cho.

Nghe vậy Nhập Đạo đành phải vô ngôn.

No comments:

Post a Comment