Châu Sa
Lòng đâu sẵn món thương tâm
Thoắt nghe Kiều đã đầm đầm CHÂU SA
(Câu 81,82. Kiều khóc trước mộ Đạm Tiên)
"Lại càng ủ dột nét hoa,
Sầu tuôn đứt nối, CHÂU SA ngắn dàị"
(Câu 103, 104. Kiều khóc trước mộ Đạm Tiên)
"Ngại ngùng một bước một xa
Một lời trân trọng, CHÂU SA mấy hàng".
(Câu 561, 562. Kim Kiều chia tay)
CHÂU SA là nước mắt rơi xuống. Nước mắt của người đẹp được ví như hạt châu theo tích xưa sau đây:
Đời Thượng Cổ dưới bể Nam Hải có một giống người gọi là Giao Nhân. Giống người này hàng năm lên bờ sinh sống, buôn bán với người trần thế, đến cuối năm phải trở về đáy biển để chầu vua Thủy Tề.
Những lần chia tay từ biệt người trần thế, những Giao Nhân thân tình với người trần đều khóc lóc thảm thiết, tỏ ra quyến luyến lắm. Những Giao Nhân này khóc bao nhiêu thì nước mắt rơi ra trở thành ngọc châu hết bấy nhiêụ
Do tích này mà về sau giới văn nhân thi sĩ ví nước mắt như giọt châu mà gọi là Châu Sa.
No comments:
Post a Comment