HÉT TRỐNG ĐỊA NGỤC
Một samurai (chiến sĩ) phục vụ cho một người quyền thế trong tỉnh đến viếng Thiền sư Bạch Ẩn.
Sư hỏi chiến sĩ:
- Anh đã làm gì?
Chiến sĩ đáp:
- Tôi luôn luôn thích lắng nghe Phật giáo. Vì vậy mà tôi bị bịnh.
Bạch Ẩn hỏi:
- Anh bệnh như thế nào ?
Chiến sĩ đáp:
- Ban đầu tôi gặp một Thiền sư và cầu tìm yếu lý của tâm. Rồi tôi gặp một luật sư Chơn Ngôn tông và học mật giáo. Nghi ngờ và rối loạn phát triển về hai tông phái, trong khi quán tưởng mẫu tự A, bỗng nhiên trong tâm tôi hình ảnh địa ngục xuất hiện. Tôi cố gắng chận chúng lại bằng cách dùng yếu lý của tâm, thì hai thị kiến va chạm nhau, vì vậy tâm tôi bị quấy rối. Lúc ngủ tôi thấy ác mộng, khi thức tôi lao nhọc vì suy nghĩ.
Bạch Ẩn chặc lưỡi và nói:
- Anh có biết cái gì làm cho địa ngục sợ hãi không?
Chiến sĩ đáp:
- Quan điểm tánh không! Tôi bị bịnh này .
Bạch Ẩn liền hét chiến sĩ nhiều lần, hét đến nỗi anh ta tháo lui, nói:
-Anh là một chú bé khờ! Chiến sĩ là kẻ trung thành với lãnh chúa đến nỗi y không chạy trốn bão lụt hay hỏa hoạn mà phơi mình ra trước gươm giáo, không run sợ và chớp mắt. Sao anh lại sợ quan điểm tánh không? Giờ đây, anh hãy rơi vào một trong các địa ngục đó đi, và chúng ta hãy kiểm tra các địa ngục!
Chiến sĩ phàn nàn:
- Sao một ông thầy lại có thể bảo người ta rơi vào cảnh giới xấu xa như thế ?
Bạch Ẩn cười và nói:
- Số địa ngục mà tôi đã rơi vào có đến tám mươi bốn ngàn cái! Này -- không có nơi nào mà tôi không rơi vào!
Cuối cùng, thấy được ý sư, chiến sĩ tràn ngập vui mừng.
(Giai Thoại Thiền)
No comments:
Post a Comment