Monday, June 4, 2018

Chuyện ngắn - Hành động quyết định tương lai

HÀNH ĐỘNG QUYẾT ĐỊNH TƯƠNG LAI

Suy nghĩ sẽ thay đổi tính cách, tính cách sẽ thay đổi cách sống và cách sống sẽ thay đổi con người. Từ những việc nhỏ và đơn giản nhất cũng ảnh hưởng tới cuộc sống của mỗi chúng ta.

***
Tôi đi làm việc ở một khu công nghiệp cách xa nhà 20km nên sáng tôi thường phải dậy sớm để có thể đi kịp giờ. 8h vào làm nên 6h tôi đã phải dậy để chuẩn bị đồ dùng cá nhân, xe cộ để đi làm. Tối tôi thường đi ngủ lúc 22h để đảm bảo được giấc ngủ. sáng chuông báo thức 6h kêu nhưng lúc nào tôi cũng phải nấn ná thêm 1,2 phút. Cái cảm giác 1.2 phút ngủ thêm thôi, lòng luôn lo lắng bồn chồn, gọi là ngủ thêm chứ thực chất là chỉ nhắm mắt chứ sao có thể ngủ được. trong 1,2 phút ấy tôi cũng phải mở mắt đến 3 lần để kiểm tra điện thoại xem mây giờ rồi. Thật là hài hước, thế nhưng ngày nào cũng thế, ngày nào cũng vậy, tôi không thể bỏ 1,2 phút ngủ thêm. Đôi khi, tôi còn ngồi bần thần và đấu tranh tâm lý xem ngủ thêm nửa tiếng hay sẽ dậy để ăn sáng. Tôi thường lấy lý do ăn sẽ béo hoặc mình có thể ăn bù vào buổi trưa nên thôi lại nằm ngủ tiếp. Lâu dần nó như thành một thói quen, làm mình luôn luôn không đúng giờ và vội vàng trong mọi tình huống. Lúc nào trong suy nghĩ cũng cho mình một độ trễ. Điều này sẽ có hai mặt.

Về mặt tích cực: trong suy nghĩ của mình luôn hình thành hai phương án cho mình lựa chọn. Điều này mình có thể lường được một vài việc có thể xảy ra nếu làm cái này mà không làm cái kia. Hơn nữa, trong đầu mình luôn có một độ trễ, nên tôi thường đưa ra thời hạn hoàn thành với cấp trên hoặc bộ phận khác một thời gian an toàn cho mình.

Về mặt tiêu cực: trong suy nghĩ luôn có độ trễ nên nhiều việc tôi thường chần chừ, từ từ nhiều lúc sẽ dẫn tới việc quyết định không kịp thời và nhanh chóng. Khi cần gấp thì thường vắt chân lên cổ để chạy. Vì vậy tôi đang cố khắc phục điểm yếu của mình. Tôi thường cố gắng hoàn thành nhanh nhất mọi công việc rồi thời gian còn lại sẽ làm những việc mà mình thích.

Khi mới ra trường, tôi thường làm việc theo bản năng, khi có vấn đề gì xảy ra mình thường đổ lỗi do hoàn cảnh khách quan mang tới mà thường không nghĩ hậu quả là do những gì chúng ta đã làm từ trước. Tôi là nhân viên kế hoạch nên công việc cần phải có độ chính xác tuyệt đối, đúng giờ. Chỉ cần một sai sót và bất cẩn, hàng ngàn người trong công ty sẽ bị ảnh hưởng, máy móc sẽ bị dừng, khách hàng bị ảnh hưởng...Khi tôi lên một kế hoạch để sản xuất và xuất hàng đúng hạn theo khách hàng yêu cầu. Khi không thể xuất hàng tôi thường lấy lý do máy hỏng, người nghỉ, thái độ làm việc của người thao tác không có trách nhiệm... Tôi chưa bao giờ nhìn nhận được mình có lỗi trong đấy. Sau đấy tôi đã bị cấp trên hỏi một chuỗi các câu hỏi mà tôi không thể trả lời "khi máy hỏng em đã làm gì? Người nghỉ em đã có hành động gì? Khi biết kế hoạch âm hành động của em có mạnh mẽ không? Có yêu cầu người ta phải làm không hay chỉ ậm ừ với lý do của họ? Khi nào thì em biết là không thể xuất hàng? Hàng ngày em có kiểm soát công việc của mình không hay cứ thả trôi?...". Mọi vấn đề xảy ra đều có lý do của nó nhưng bạn đã có cách cử xử như thế nào với vấn đề đó. Thành công hay thất bại là do cách nhìn nhận vấn đề và hành động của bạn. Đừng đổ lỗi cho bất kì ai. Như vậy bạn không thể tiến bộ được.

Hoặc chỉ đơn giản như cách bạn mặc như thế nào khi đến một buổi họp là thể hiện thái độ của bạn với công việc sắp diễn ra. Cách đi đứng, cách trả lời các câu hỏi, cách nói chuyện với mọi người cũng thể hiện bạn là người chuyên nghiệp hay không. Cách bạn viết mail và trả lời mail cũng cho thấy bạn có tôn trọng người nhận mail hay không. Bàn làm việc cũng thể hiện bạn là con người đáng tin hay không...

Vì vậy, để trở thành một người đáng tin đối với mọi người, chúng ta cần luôn luôn cố gắng hoàn thiện bản thân từ những việc nhỏ nhặt nhất. Đừng bỏ qua và coi thường những thứ xung quanh. Hành động nhỏ dẫn tới kết quả lớn.

--Lời chia sẻ từ một người có nhiều khuyết điểm---

No comments:

Post a Comment