NẾU BIẾT ĐÈN LÀ LỬA
Thiền sư Liễu Quán, mất năm 1743, là truyền nhân đời thứ 35 dòng Lâm Tế. Sư người tỉnh Sông Cầu, miền Trung Việt Nam.
Lúc trẻ, sư đi tham vấn khắp thiền lâm, chịu nhiều khó khăn khổ nhọc. Sư đến tham kiến hòa thượng Tử Dung ở Long Sơn. Tử Dung dạy sư tham công án, “Muôn pháp về một, một về chỗ nào?”
Sư ngày đêm tham cứu đến bảy tám năm mà chưa lãnh hội, trong lòng tự lấy làm hổ thẹn.
Một hôm nhơn đọc Truyền Đăng Lục đến câu: “Chỉ vật truyền tâm, nhân bất hội xứ,” thoạt nhiên sư được tỏ ngộ. Nhưng sư ở xa Tử Dung nên không thể trình chỗ ngộ được.
Đến khi trở ra Long Sơn gặp Tử Dung, sư đem chỗ công phu của mình, mỗi mỗi trình bày, đoạn nói câu: “Chỉ vật truyền tâm, nhân bất hội xứ.”
Tử Dung bảo:
- Bờ thẳm buông tay, tự nhận đảm đang.
Chết rồi sống lại, dối ngươi chẳng được.
Sư liền vỗ tay cười hả hả.
Tử Dung nói:
- Chưa nhằm.
Sư nói:
- Trái cân vốn là sắt.
Tử Dung lại nói:
- Chưa nhằm.
Hôm sau, Tử Dung gọi sư đến bảo:
- Chuyện hôm qua chưa xong, nói lại xem!
Sư đáp:
- Nếu biết đèn là lửa, cơm chín đã lâu rồi.
Bây giờ Tử Dung mới chấp nhận và khen ngợi.
Trước khi tịch mấy ngày, sư ngồi vững vàng, tự cầm bút viết bài kệ từ biệt rằng:
Hơn bảy mươi năm ở cõi này,
Không không sắc sắc thảy dung thông.
Hôm nay nguyện mãn về quê cũ,
Nào phải bôn ba hỏi Tổ tông.
(Thiền Sư Việt Nam)
No comments:
Post a Comment