Thursday, March 31, 2022
Truyện ngắn - 9 câu chuyện ngắn, thay đổi góc nhìn về thế giới
9 câu chuyện ngắn, thay đổi góc nhìn về thế giới
Tri Kiến Giác Ngộ - Minh Triết Trong Cuộc Sống
CÁI ĐẬP CUỐI CÙNG.
Cổ Học Tinh Hoa - Học trò biết học
HỌC TRÒ BIẾT HỌC
Truyện cười trong ngày
NGỰA PHI NƯỚC TIỂU
Trong giờ sinh vật giảng về con ngựa.
Cô giáo hỏi: con ngựa chạy nhanh thì gọi là gì?
Trò: thưa cô nuớc đại ạ.
Cô giáo:thế con ngựa chạy chậm thì gọi là gì?
Trò: thưa cô nước....tiểu ạ
Wednesday, March 30, 2022
Truyện ngắn - Một việc nhỏ thôi
MỘT VIỆC NHỎ THÔI
Tri Kiến Giác Ngộ - Minh Triết Trong Đời Sống
Bài Thơ Cuối Cùng Của HoShin
Thiền sư Hoshin đã sống ở Trung Hoa nhiều năm . Rồi Hoshin trở về miền đông bắc Nhật Bản , ở đây Hoshin dạy nhiều đệ tử . Khi thấy mình đã già lắm rồi . Hoshin kể lại cho các đệ tử một câu chuyện mà Hoshin đã nghe được lúc Hoshin còn ở Trung Hoa . Câu chuyện như thế này :
Vào ngày hai mươi lăm tháng chạp một năm nọ , Tokufu thấy mình đã quá già và biết mình sắp chết , Tokufu nói với các đệ tử :” Ta sẽ không sống đến sang năm, vậy các anh hãy cư xử tốt với ta trong năm này đi “.
Các đệ tử tưởng ông nói đùa , nhưng Tokufu là một bậc thầy có tấm lòng độ lượng , nên mỗi người trong bọn họ thay phiên đãi tiệc Tokufu vào những ngày cuối năm .
Vào một buổi chiều năm mới , Tokufu kết luận :
_ “ Các con đã đối xử tốt với ta . Ta sẽ giả từ vào chiều mai , khi tuyết ngừng rơi “.
Các môn đệ của Tokufu đều cười cho rằng Tokufu đang đóng trò và nói chuyện vô lý bởi vì đêm nay trời đất quang đãng , thì làm gì có tuyết rơi , và ngày kế các đệ tử không tìm thấy tokufu đâu cả . Họ chạy vào thiền phòng , Tokufu đã qua đời ở đó .
Hoshin , người đã kể lại câu chuyện này , nói với các đệ tử mình :” Một thiền sư không cần phải nói trước việc từ giã cõi đời của mình , nhưng nếu ông ta thật sự muốn làm thế , ông ta có thể làm được “.
Một đệ tử hỏi :” Thầy làm được ?”
Hoshin đáp :” Ðược , Ta sẽ nói cho các con biết những gì ta có thể làm được những gì ta có thể làm được trong bảy ngày sắp tới kể từ bây giờ đây “.
Không một đệ tử nào tin lời Hoshin , hầu hết họ đã quên mất câu chuyện hôm trước khi Hoshin gọi họ đến quanh mình . Hoshin nhắc :
“ Bảy ngày đã qua . Thầy đã nói thầy sẽ giã biệt các con . Theo thường lệ , thầy phải viết một bài thơ để vĩnh biệt , nhưng thầy không phải là thi sĩ cũng không phải là người viết chữ đẹp . Vậy một anh nào trong các con hãy viết lại những lời cuối cùng của thầy “.
Các đệ tử cho rằng Hoshin đùa , nhưng một người trong bọn họ bắt đầu viết :
Hoshin hỏi “ Con sẵn sàng chưa ?”
Người viết đáp :” vâng , bạch thầy “. Rồi Hoshin đọc :
“ Ta đến từ tánh sáng Và trở về với tánh sáng . Tánh sáng là gì ?
Bài thơ là một dòng ngắn gồn bốn hàng như thường lệ , vì thế người đệ tử nói :” Bạch thầy chúng còn một dòng ngắn “.
Hoshin hét lên một tiếng : “ Kaa ! “ như tiếng gầm của một con sư tử đã chiến thắng , rồi ra đi .
Cổ Học Tinh Hoa - Vợ răn chồng
VỢ RĂN CHỒNG
Vợ tên đánh xe dòm qua khe cửa, thấy chồng tay cầm cái dù, tay cầm cương, mặt vác lên trời, dương dương tự đắc.
Lúc chồng về nhà, nàng xin bỏ nhà ra đi. Chồng hỏi: Tại làm sao? Nàng nói:
“Án Tử, người thấp bé nhỏ làm đến Tướng nước Tề, danh tiếng lừng lẫy khắp thiên hạ, thế mà thiếp thấy ông ấy vẫn có ý trầm trọng, khiêm nhường, như chửa bằng ai. Chớ như chàng, cao lớn đẫy đà chỉ mới làm được một tên đánh xe tầm thường hèn hạ thế mà thiếp xem chàng đã ra dáng lấy làm vinh hạnh, tưởng không ai bằng nữa, nên thiếp xin bỏ chàng, thiếp đi”.
Từ hôm ấy, tến đánh xe bỏ được cái bộ vênh váo, chữa được cái tính nông nổi. Án Tử thấy thế làm lạ, hỏi. Tên đánh xe đem việc nhà kể lại. Án Tử bèn cất cho làm đại phu.
Án Tử Xuân Thu
Tên đánh xe của Án Tử thực là sang vì vợ, nhờ được người vợ giỏi, biết lấy cái địa vị hèn hạ, cái dáng bộ ngông nghênh của chồng làm xấu hổ, mà sửa được cái tâm tính tâm tính chồng và thành được thân danh cho chồng. Tiếc thay ở đời bây giờ, có biết bao nhiêu kẻ chỉ làm môn hạ người ta, đã bênh váo lên mặt, ngênh ngang tự đắc như tên đánh xe, mà lại không có được những người vợ,như vợ tên đánh xe để khuyên răn lấy chồng, làm cho chồng biết tự sỉ mà phấn chí tu tỉnh cho ra người.
Truyện cười trong ngày
TƯƠNG TỰ NHAU
Trong giờ học về hôn nhân, giáo sư hỏi sinh viên:
- Anh có hiểu tại sao người ta nói hôn nhân giống như giông bão không?
- Thưa giáo sư, bởi vì cả hai đều bắt đầu bằng sự cuốn hút, giằng co, tàn phá dữ dội rồi nổ tung. Cho đến khi mọi sự yên lặng trở lại thì bạn mất luôn cả cái nhà đang ở
Tuesday, March 29, 2022
Truyện ngắn - Bài học từ chiếc bánh rán
BÀI HỌC TỪ CHIẾC BÁNH RÁN
Tri Kiến Giác Ngộ - Minh Triết Trong Đời Sống
THỜI GIAN ĐỂ HỌC
Một người trẻ tuổi nhưng là thiền sinh nghiêm chỉnh đã thăm dò ý kiến sư phụ của hắn, và đã hỏi vị Thiền Sư.
"Nếu con cố gắng làm việc chăm chỉ và siêng năng cần cù thì con phải bao lâu để đạt được thiền."
Vị Thiền Sư suy nghĩ về điều này, và rồi trả lời, "Mười năm."
Vị thiền sinh khi đó nói, "Nhưng điều gì nếu con hết sức cố gắng, rất cố gắng và thực sự ghép mình vào để học nhanh -- Vậy thì bao lâu?"
Vị Thiền Sư trả lời, "Vậy thì, hai mươi năm."
"Nhưng, nếu con thật sự, thật sự con làm việc đó. Vậy thì bao lâu?" vị thiền sinh hỏi.
"Ba mươi năm," Vị Thiền sư trả lời.
"Nhưng, con khong hiểu," vị thiền sinh thất vọng nói. "Với mỗi lần con nói con sẽ cố gắng hơn nữa, Sư Phụ nói nó sẽ khiến con kéodài hơn. Tại sao Sư Phụ nói như thế?"
Vị Thiền Sư trả lời, "Khi con có một con mắt trên mục đích, con chỉ có một mắt trên con đường đạo."
Cổ Học Tinh Hoa - Giữ lấy nghề mình
GIỮ LẤY NGHỀ MÌNH
Úc Ly Tử thấy anh ta, thương tình, nói rằng:
-Than ôi, ngươi chẳng đã già đời mất rồi ư! Già hay trẻ không phải là tự người, là tự trời, điều ấy đã cố nhiên. Nhưng nghề nghiệp thành hay bại dù lỡ thời không gặp dịp, cũng không nên đổ cả cho trời, tất có mình ở trong. Ngày xưa nước Việt có một người làm ruộng, cấy lúa chiêm ba năm đều hại vì lụt cả . Có người bảo anh ta nên tháo nước mà cấy mùa, anh ta không nghe, cứ cấy chiêm như trước. Năm ấy nắng to, mà nắng luôn ba năm, vụ chiêm nào cũng được, thành ra anh ta kéo lại hoà cả mấy năm mất mùa trước. Cho nên có câu rằng: "Trời đại hạn nghĩ đến sắm thuyền, trời nóng nực nghĩ đến sắm áo bông", đó là một câu thiên hạ nói rất phải.
Lưu Cơ
Đại hạn: Nắng to và nắng lâu ngày.
Nhung phục: Y phục nhà binh.
Úc Ly Tử: Tên một bộ sách của Lưu cơ thác danh làm Úc Ly Tử mà nói trong bài này.
Đại nạn sắm thuyền...: Ý nói người ta cứ phòng xa là hơn, ở đời thường có cái sức đang đi thế này, tất có lúc đi ngược hẳn lại, như nắng lâu quá tất có lúc mưa lụt, nóng nực quá tất có lúc giá rét, nên người khôn lúc nắng lâu nghĩ sắm thuyền trước để phòng khi ngập lụt, lúc nóng nực nghĩ sắm áo bông trước để phòng khi giá rét.
Lưu Cơ: Người đời Minh tên tự là Bá Ôn có công giúp vua Thái Tổ gây dựng lên nhà Minh, giỏi văn chương lại kiêm cả thiên văn binh pháp.
Truyện cười trong ngày
KIỂU ĐẦU KHÓ LẶP LẠI
Khách ngồi vào ghế, thợ cắt tóc đến bên hỏi:
- Ông muốn cắt kiểu gì ạ?
- Trái cao, phải thấp, giữa bằng, đỉnh đầu lởm chởm. Đặc biệt, cắt sát da đầu vài chỗ như những đồng xu!
- Thưa ông, tôi không thể cắt như ông tả được.
- Tại sao không!? Lần trước anh đã cắt cho tôi như vậy đấy!
Monday, March 28, 2022
Truyện ngắn - Bình trà đá miễn phí
BÌNH TRÀ ĐÁ MIỄN PHÍ
Tri Kiến Giác Ngộ - Minh Triết Trong Đời Sống
ĂN CẮP MẶT TRĂNG
Thiền sư trở về và thấy tên ăn trộm “anh đến thăm tôi đấy à” ông ta nói với tên ăn trộm “và anh đừng trở về tay không, hãy lấy quần áo của tôi mà làm qùa”
Tên trộm bối rối và lấy quần áo chạy đi ngay. Thiền sư ngồi lõa lồ nhìn mặt trăng
“1 gã nghèo” ông ta mơ màng “Tôi ước gì tôi có thể cho anh cái mặt trăng đẹp đẽ này
Cổ Học Tinh Hoa - Thế nào là trung thần
THẾ NÀO LÀ TRUNG THẦN
Mặc Tử nói: “Bắt cúi thì cúi, bắt ngửng thì ngửng, như thế khác nào cái bóng? Để thì im, gọi thì thưa, như thế khác nào tiếng vang? Quan liêu mà dùng đến những kẻ như bóng, như vang, thì còn được ích gì? Cứ như tôi đây mà gọi là trung thần, thì khi vua có lầm lỗi, phải liệu cách can ngăn mà đưa vào điều thiện; khi mình có điều hay, phải tìm đường bày tỏ, mà không lộ ra ngoài; trên thì thành thực một lòng, một dạ với vua; dưới thì không a dua vào bè kết đảng với ai; những sự tốt lành yên vui thì để phần vua hưởng, những điều oán thù lo lắng thì mình hứng đựng. Có được như thế, thì tôi mới cho là trung thần.”
Truyện cười trong ngày
SONG SẮT
Một phạm nhân hỏi cai tù:
- Sao cửa sổ ở đây lại có tới hai lớp song sắt vậy?
- Để đảm bảo chắc chắn hơn.
- Vớ vẩn thật, làm quái gì có đứa nào muốn vào đây ăn trộm cơ chứ!
Sunday, March 27, 2022
Truyện ngắn - Suốt đời gặp may
SUỐT ĐỜI GẶP MAY!
Buổi sáng đi làm, Chị nhìn thấy bánh trước của chiếc xe máy bị xẹp hoàn toàn, Chị nghĩ:
"May quá, nếu xe xẹp lốp trên đường cao tốc thì không biết hậu quả sẽ ra sao”.
Vì phải dắt xe đi thay săm nên chị đến công ty trễ mất 15 phút. Bà phó phòng nói rằng Giám đốc cho gọi Chị. Chị nghĩ:
"Nếu giám đốc khiển trách về việc đi làm trễ thì mình sẽ thành khẩn xin lỗi chứ không thanh minh”.
Nhưng không có một lời khiển trách nào cả. Sếp gặp Chị để mong Chị thông cảm rằng, lẽ ra hôm nay Chị phải nhận được quyết định tăng lương, vì đã đến hạn, nhưng vì mục tiêu chống lạm phát nên chính phủ đã cắt giảm nhiều hạng mục đầu tư công, trong đó có một dự án của công ty. Do vậy, tình hình tài chính của công ty có gặp khó khăn nên Chị và một số người đáng lẽ được tăng lương đợt này nhưng phải lùi lại một thời gian và sẽ được đền bù vào kỳ tăng lương sau.
Chị về phòng làm việc với một niềm vui nho nhỏ:
"Vẫn là may. Nhà nước cắt giảm đầu tư công hàng chục nghìn tỷ đồng, nhiều doanh nghiệp lao đao, phải giảm lương của cán bộ công nhân viên, thậm chí có đơn vị phải cắt giảm nhân lực. Mình không bị giảm lương, lại còn được đền bù vào kỳ tăng lương sau, thế là may. Cái may thứ hai là mình được làm việc với một ông Giám đốc tài ba và rất tử tế”.
Buổi chiều, Chị mua hải sản, làm một bữa cơm thịnh soạn để cả nhà ăn mừng ba cái may trong ngày của Chị.
Ngày hôm sau, trên đường đi làm về, Chồng chị bị một gã ngổ ngáo chạy xe đánh võng va vào xe của anh ấy, khiến chồng chị bị tai nạn, xây xát ở chân và tay. Khi nghe chồng kể chuyện này, Chị nghĩ:
"Thế là quá may, bị tai nạn giao thông mà chỉ xây xát nhẹ chứ không phải vào viện”. Và chị lại làm một bữa để ăn mừng cái may của gia đình mình.
Chị xin nghỉ việc ở công ty, ra lập doanh nghiệp riêng. Thương trường như chiến trường. Ban đầu vất vả lắm. Ngược xuôi chèo lái con thuyền công ty. Nhưng chị luôn giữ một tâm thái lạc quan tích cực như vậy. Ở đâu và bao giờ, nụ cười cũng luôn nở trên môi chị và nhờ thế, trong giao tiếp chị luôn chiếm được cảm tình của người khác và chị làm việc gì cũng hanh thông. Dần dà, công ty làm ăn khấm khá. Chị có dư của ăn của để.
Bữa Chị mua căn biệt thự, nhờ người bạn làm nghề điện nước đến lắp đặt toàn bộ hệ thống chiếu sáng trong và ngoài nhà. Chẳng ngờ, người bạn sinh lòng tham, lắp cho chị toàn bóng đèn hàng chợ nhưng tính với chị giá trên trời. Được dăm bữa, bóng đèn dở chứng, cái sáng cái tối. Ánh sáng chuyển màu, cái màu trắng cái màu vàng. Chị gọi ông bạn vàng kia thì mất hút. Chị chẳng lấy làm buồn. Chị bảo: "Cũng may không mua đèn của hắn để lắp cho showroom mà chị sắp khai trương. May mà có cậu em Thần Đèn tình cờ xuất hiện và thiết kế lại toàn bộ ánh sáng cho nhà chị. Nhà chị đẹp hơn, lung linh hơn rồi".
Đến một ngày, Chị phát hiện chồng có bồ. Anh chị chia tay. Chị nói với anh lúc đứng ở cổng tòa: "Thôi vậy cũng may. May mà biết sớm để rồi kết thúc sớm. May mà con mình cũng đã đủ lớn để hiểu chuyện của bố mẹ nó và không oán trách ai cả".
Như thế đó, chị là một người suốt đời gặp may. Đó không chỉ là một lối tư duy tích cực mà còn là một lối sống lạc quan và nhờ lối sống này mà những người sống quanh chị không bao giờ phải nghe tiếng thở dài.
Giờ đây tuy đã gần 50 tuổi rồi nhưng trông chị vẫn trẻ trung như tuổi 30.
Một lối sống lạc quan và tích cực là cái mà chúng ta hoàn toàn có thể tự tạo ra được. Và đó còn là sự biểu hiện của một con người có trí tuệ và đạo đức.
Và chỉ những ai làm được điều đó thì mới xứng đáng để được hưởng bình an và hạnh phúc trong cuộc sống.
NGƯỜI HẠNH PHÚC KHÔNG PHẢI LÀ NGƯỜI ĐƯỢC SỐNG TRONG HOÀN CẢNH THUẬN LỢI MÀ LÀ NGƯỜI CÓ THÁI ĐỘ TÍCH CỰC TRONG BẤT KÌ HOÀN CẢNH NÀO.
(ST)
Tri Kiến Giác Ngộ - Minh Triết Trong Đời Sống
BÊN BỜ BÊN KIA
Cổ Học Tinh Hoa - Cách dùng pháp luật
CÁCH DÙNG PHÁP LUẬT
Sau nước Vệ loạn, Quí Cao chạy trốn, ra đến cửa thành, gặp người giữ cửa thành, lại chính là người mình chặt chân ngày trước.
Người ấy bảo: “Kia có chỗ tường đổ”.
Quí Cao nói: “Người quân tử không trèo tường”.
Lại bảo: “Ở đây có lỗ hổng”.
Quí Cao nói: “Người quân tử không chui lỗ hổng”.
Lại bảo: “Ở đây có cái nhà”.
Quí Cao mới chạy vào nhà ẩn. Bởi vậy mà quân đuổi theo không thể bắt được.
“Trước ta theo phép nước mà chặt chân người, nay ta gặp nạn chính là cái dịp để người báo thù mà người ba lần chỉ lối cho ta trốn, thương ta như thế nghĩa là làm sao?”
Người giữ thành nói:
“Tội tôi đáng chặt chân, tránh sao cho khỏi. Lúc ông luận tội, xoay xở pháp luật, ý muốn nới tay, tôi cũng biết. Lúc án đã định, đem ra hành hình, nét mặt ông buồn rầu, tôi lại biết lắm. Ông làm như thế, há có vị riêng gì tôi, đó là tâm địa quân tử tự nhiên như vậy…Thế cho nên tôi muốn cứu ông”.
Đức Khổng Tử nghe chuyện này, nói rằng: “Cũng là một cách dùng pháp luật, mà có lòng nhân từ thì gây nên ơn, dùng mà ra dáng tàn bạo thì gây nên oán. Như Quí Cao là người làm quan biết dùng pháp luật vậy.”
Truyện cười trong ngày
HUẤN LUYỆN TỐT
Nhà bác học nuôi 2 con chuột, huấn luyện chúng mỗi lúc thèm ăn thì bấm một cái nút nhỏ. Cuối cùng cũng thành công. Một ngày nọ, 2 con chuột nói chuyện với nhau:
- Mày thấy không, mình đã huấn luyện được gã đó, mỗi lúc bấm nút là lại đem đồ ăn đến cho mình!
Saturday, March 26, 2022
Truyện ngắn - Bí quyết kiếm thuật
Bí quyết kiếm thuật
Tri Kiến Giác Ngộ - Minh Triết Trong Đời Sống
Trăm năm nghiền giấy cũ, ngày nào mới lộ đầu.
Cổ Học Tinh Hoa
ÔM CÂY ĐỢI THỎ
Truyện cười trong ngày
Mắt còn tốt
Hai vợ chồng già nói chuyện với nhau:
- Anh vẫn chơi golf tốt chứ, Jack?
- Anh đánh vẫn tốt nhưng mắt đã kém quá rồi, nên không biết quả bóng nó lăn đi đâu.
- Thì anh đã 75 tuổi rồi còn gì! Sao anh không rủ anh Scott của em đi chơi cùng với?
- Nhưng anh ấy đã 85 tuổi, anh ấy còn chơi golf nữa đâu.
- Nhưng mắt anh ấy còn tốt lắm. Anh ấy có thể nhìn thấy quả bóng lăn đi đâu đấy. Có điều trí nhớ anh ấy hơi kém...
Hôm sau Jack đánh bóng và nhờ ông anh vợ Scott quan sát bóng. Jack đánh bóng, quả bóng lăn vào giữa sân.
- Anh có thấy quả bóng lăn đi đâu không? - Jack hỏi.
- Có.
- Nó đâu?
- Tôi quên mất rồi!
Friday, March 25, 2022
Truyện ngắn - Khôn dại
Khôn dại
Tri Kiến Giác Ngộ - Minh Triết Trong Đời Sống
Thùng sơn chẳng hiểu
Cổ Học Tinh Hoa - Mã Viện
Mã Viện
Truyện cười trong ngày
Vừa bán vừa biếu
Một bà bán hàng nổi tiếng bán đắt. Một hôm, có người nông dân vào mua hàng, bà ta giở giọng ngọt nhạt:: "Tôi vừa bán vừa biếu ông đấy".
Người nông dân chẳng phải tay vừa, ông nói: “Cảm ơn bà, tôi xin nhận một nửa là số hàng biếu, nửa còn lại bà cất giùm, ngày mai tôi mang tiền đến lấy sau”.